Chặng đường tôi vào nghề bắt đầu từ việc không hiểu tôi thật sự là người như thế nào, tôi bắt đầu với vị trí sẵn có ở trong công ty, là một Account Executive, quản lý các dự án để có cái nhìn bao quát nhất về nghề, với mục đích để hiểu tôi, hiểu việc, tìm ra cho tôi đường đi nước bước tiếp theo.
Và sau 3 năm làm Account kiêm Producer, tôi cảm thấy Creative là một điều gì đó níu giữ tôi ở lại vì niềm vui ở áp lực, ở sự học hỏi, sự phát triển bản thân trong từng khoảnh khắc làm việc.
Bài học kiên nhẫn, thấu cảm và trách nhiệm của Account
Bài học về kiên nhẫn, thấu cảm và trách nhiệm là những điều tôi thấm thía nhất khi là đầu mối liên hệ chính với khách hàng. Áp lực từ khách hàng khá là căng, nhưng cũng giúp tôi cải thiện kỹ năng giải quyết vấn đề và giao tiếp.
Nghĩ lại thấy bản thân cũng may mắn khi gặp những khách hàng tử tế, họ nhẫn nại chỉ bảo với sự thiếu kinh nghiệm của tôi, cùng tôi thực hiện công việc đúng tiến độ, đôi lúc hơi quá độ. Với nội bộ, áp lực công việc và cảm xúc con người là một thách thức, nhưng tôi cũng nhận thấy niềm tin của họ ở từng ý tưởng đề xuất. Tôi chọn tin tưởng cũng như trao đổi rõ về rào cản của từng hạng mục để có thể thực thi another great work cùng nhau.
Một lời khuyên cho các bạn Account: “You are the one that client accounts for”.
Và hành trình Creative Account-based bắt đầu với cuộc chiến nội tâm khốc liệt
Cân bằng giữa nghệ thuật và kinh doanh, bạn không thể bày ra một thứ mà thiếu đi tính thực tế, quên đi mục tiêu doanh nghiệp, bạn không thể để tâm can an toàn trong khuôn khổ mà thiếu tính đột phá. Hy sinh 1 trong 2 thì lấy đâu niềm vui trong áp lực công việc.
Một mẫu số chung thì mỗi người cần phải tìm biên độ để quản lý tư duy và cảm xúc của bản thân, cùng nhau hòa chung vào một công trình sáng tạo tập thể. Đó là cuộc chiến lớn nhất mà tôi cần phải giảng hòa nơi 2 bán cầu não của chính mình.
Hijack yếu tố cá nhân vào dự án của thương hiệu, đó là chút niềm vui mà tôi lấy đó làm động lực để thấy bản sắc cá nhân đồng bộ và tương thích với tính cách của thương hiệu. Và tin tôi đi, bạn cũng sẽ phải hy sinh ít nhiều các tôi của mình vì cục diện chung.
Dũng cảm để giao tiếp với nội tâm và đồng đội
“Leave me alone but gotta drag myself along” – tự nhiên thở ra câu này chứ không phải ai nói. Là một Creative, chúng ta vẫn luôn thường bắt gặp bản thân thẫn thờ với chiếc brief treo cổ, đào đào bới bới, lùng sục trong mớ dữ liệu xung quanh, trong mớ trải nghiệm cá nhân, trong các case study liên quan, tay cầm chiếc la bàn định vị đã được đề ra lần mò cùng những người đồng đội của mình.
Có rất nhiều cuộc chiến trong tâm trí đã diễn ra, phân tích ý niệm của mình là 1, phân tích ý niệm của những người đồng đội là 2, và phản ánh đề bài được đặt ra là 3, và cuối cùng là ngân sách cũng như thời gian thực thi là 4. Dòng tư duy này xảy ra trong tôi một cách rất bản năng, do mình đã từng là Account, nắm rất rõ độ khả thi và quy trình thực hiện của từng ý tưởng.
Lại một lần nữa mình phải nhận diện suy nghĩ để gạt bỏ nhân phẩm Account, tập trung làm Creative trước cho phần proposal từ những round đầu.

Và cho đến khi tới quy trình hiện thực hóa ý tưởng cũng lúc bạn bớt phô diễn ‘cái tôi sáng tạo’ để lắng nghe chủ đích của các bên. Sáng tạo trong khuôn khổ thật sự đòi hỏi tư duy nhiều hơn, vừa lách nhưng cũng hijack được giá trị niềm tin của mình.

Nhờ vào việc đã từng là account, lắng nghe các bên, tôi luôn tập trung để luận ra giải pháp trước, đồng thời bày tỏ quan điểm và trải nghiệm cá nhân nhằm có thêm luận điểm cho các bên đưa ra được quyết định chung mà tiến về phía trước.

Là một Creative based Account, sự thấu cảm đôi khi khiến tôi bị tổn thương, nhưng cũng giúp tôi củng cố niềm tin rằng “chúng ta vẫn phải bước tiếp dù cho có rã rời đến mấy, kiểu gì cũng có cách”. Kiên nhẫn & thành thật với bản thân, với khách hàng, với cộng sự là những điều tôi luôn tự nhủ để đi qua deadlines. Cảm ơn những người cộng sự đã tin vào tầm nhìn & quyết định của tôi.