Agency quảng cáo là một môi trường rất đặc thù. Đặc thù từ công việc, phong cách sống, thời trang cho đến khung giờ làm việc và giải trí.
Nếu đêm hôm trước bạn phải ở lại công ty chạy deadline đến 2h sáng thì chắc chắn bạn không thể hòa nhập vào khung cà phê sáng lúc 7h của dân văn phòng phổ thông. Đây quả là một thiệt thòi lớn khi mà niềm vui chill cà phê đầu ngày bị đánh mất. Chính vì lẽ đó mà giờ trà chiều sẽ trở thành niềm vui không thể thiếu của dân làm quảng cáo.

Nói không ngoa, tại agency giờ trà chiều được xem là giờ khung vàng, khung giờ này được xác định đâu đó tầm khoảng từ 15h đến 16h giờ mỗi buổi chiều, một khung giờ lý tưởng để thưởng thức một ly trà sữa cùng một phần ăn nhẹ, hoặc xuống tầng trệt hớp ngụm cà phê và đốt một làn khói. Đây được xem là phần thưởng cứu lại một ngày dài căng thẳng của dân quảng cáo bởi lẽ ba nguyên nhân: Một là sự bù đắp cho cử cà phê sáng đã bỏ lỡ, hai là thời điểm hai tiếng sau giờ ăn trưa sẽ khiến tâm trạng hơi mệt mỏi và buồn ngủ và cuối cùng trà chiều cũng được xem là nguồn năng lượng tươi mới để tiếp sức cho khoảng thời gian làm việc còn lại có thể kéo dài đến 8 – 9h tối.
Tôi có những người bạn đồng nghiệp có thể nói là chuyên gia trong lĩnh vực tổ chức và khuấy động giờ tea break (trà chiều).
Ví dụ như anh H – Senior Art Director, anh được xem là Chiller chính hiệu của team. Cứ mỗi độ chiều về, anh luôn tổ chức một “chill tour” quanh công ty cùng đám đồng nghiệp. Bắt đầu từ hoạt động đi bộ cho giãn gân cốt, sau đó là rẽ vào cửa hàng tiện lợi mua món ăn vặt yêu thích, rồi tìm một quán cà phê cóc ngồi chill ngắm nhìn dòng người tấp nập tan ca bằng ánh mắt ghen tỵ vì ngay sau tour trà chiều đó nhiều khả năng sẽ quay về văn phòng rồi ở lại tới tối khuya. Tour của anh H tuy nhiều hoạt động phong phú nhưng được anh thiết kế khá là tối ưu thời gian, chừng đâu đó 30 phút là xong.

Một nhân vật khác là chị T – Account Manager, Chị T chưa làm vợ làm mẹ nhưng kỹ năng chăm sóc đồng nghiệp vào giờ trà chiều của chị thì phải gọi là đỉnh. Mọi người luôn áp lực vì tốc độ rủ rê order ăn uống của chị luôn vượt mặt tốc độ tiêu thụ của cả team. Ly cà phê cũ chưa vơi thì là trà sữa mới đã tới. Bánh mứt chị mang về từ Đà Lạt chưa hết, thì mực rim từ Phan Thiết đã lấp đầy. Ban đầu mọi người rất hào hứng với nguồn đồ ăn, thức uống ngập tràn này nhưng sau vài lần tăng cân mất kiểm soát thì mọi người bắt đầu cảm thấy ám ảnh.

Cuối cùng là anh N – Copywriter, thuyền trưởng “đoàn tàu nhả khói”. Anh N được xem là tay sành sỏi về các thể loại khói từ đốt, hấp cho đến tinh dầu. Anh thường xuyên xuống sảnh đốt này đốt kia để lấy tinh thần và sự tỉnh táo, nên giờ trà chiều với anh cũng chỉ là lần đốt đặc biệt nhất trong ngày cùng các đồng nghiệp hội tụ mà thôi. Nếu được wordplay lại một khái niệm mới về giờ trà chiều, nhiều khả năng anh N sẽ gọi cho riêng mình và các ‘homie’ sẽ là giờ ‘Khói Chiều’.
Xin chúc bạn một buổi trà chiều vui vẻ.
*Nội dung mang tính chất kể chuyện có sàn lọc ngôn từ. Chúng tôi không cổ xúy cho việc sử dụng các chất kích thích như: bia, rượu, thuốc lá.”